Ký sự Hội thao Tài nguyên và Môi trường |
Quỳnh Trang
Văn phòng Công ty
Ngày 15/6/07
Rời Thành phố Hồ Chí Minh, chúng tôi đến thành phố Long Xuyên, tỉnh An Giang để tham gia Hội thao Ngành Tài nguyên Môi trường phía Nam lần thứ IV.
Với 45 vận động viên, đoàn Công ty Đo đạc Địa chính và Công trình tham gia ở 05 nội dung thi đấu, cùng so tài với 17 đoàn là các Sở Tài nguyên và Môi trường các tỉnh phía Nam. Đây là hội thao mang tính truyền thống, thể hiện tinh thần đoàn kết cùng xây dựng ngành Tài nguyên và Môi trường phát triển bền vững.
Ngày 16/6/07
Lễ khai mạc diễn ra trong không khí hồ hởi, hăng hái, thể hiện rất rõ trên gương mặt các vận động viên mà chỉ mới ngày hôm trước họ là những cán bộ công nhân viên công tác trong ngành tài nguyên môi trường.
Vì điều kiện sân bóng và nhà thi đấu không được tập trung nên phần nào đã ảnh hưởng đến sự cổ vũ mà các cổ động viên muốn dành cho đoàn của mình.
Môn thể thao thu hút được nhiều cổ động viên nhất là môn đẩy gậy và kéo co. Ở môn đẩy gậy, các đoàn đều chuẩn bị cho đội của mình những vận động viên nặng ký nhất. Sau 9 lượt thi đấu, không một ai có thể thắng được Nguyễn Hữu Tới đến từ Công ty Đo đạc Địa chính và Công trình. Nhận giải nhất ở nội dung thi đẩy gậy, Nguyễn Hữu Tới đã gây được rất nhiều cảm tình cho đoàn Sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh Long An khi thi đấu trận chung kết bằng câu nói rất hài hước: “Tên em là Tới nên vào vòng tròn em chỉ có Tới” và quả đúng như thế, Tới đã chiến thắng một cách nhanh gọn bởi sức nặng hơn 80 kg và một tâm lý thi đấu hết sức thoải mái mặc dù các đối thủ ở trận bán kết và chung kết đều có sức nặng từ 92 đến 96 kg.
Ở nội dung thi kéo co, các đoàn rất lo lắng cho các vận động viên của mình vì sợi dây quá mới mà chất liệu bằng ni lông, những bàn tay của những cô gái quen làm việc trên máy tính đỏ au, nhìn thấy có thể cảm nhận được nó rất rát. Ở nội dung này tinh thần đồng đội được thể hiện cao nhất, nên nhận được sự cổ vũ hết sức nhiệt tình. Các đội thi đấu với nhau rất quyết liệt. Hình như đoàn của Công ty Đo đạc Địa chính và Công trình rất có duyên với đoàn Sở Tài nguyên Môi trường Long An. Để thua đoàn Công ty ở nội dung đẩy gậy nên đoàn Long An đã đùa với đoàn Công ty bằng câu nói dí dỏm: “Đo đạc ơi còn hai hợp đồng chưa ký đấy nhé”. Đoàn An Giang thì lại bảo: “Sở này còn 5 cái đấy chứ”, thế là cả sân thi đấu lại có dịp cười như vỡ chợ. Công ty Đo đạc của chúng ta đã trả lời rất cứng rắn, nhất quyết là không bán độ. Kết quả đoàn Long An đã thắng chúng ta bởi họ khoẻ thật và giành quyền vào thi đấu vòng chung kết. Kết thúc nội dung thi kéo co, các đoàn đã đùa với đoàn Công ty rằng: “Đẩy gậy Tới là thắng, còn kéo co mà Tới là …”. Đáng lẽ ra, ngay từ đầu, khi kéo co, chúng ta nên sắp xếp cho vận động viên Tới quay ngược tư thế thi đấu lại là có thể chúng ta đã nhận được giải cao nhất rồi ?!!!
Ở nội dung thi quần vợt, đại diện cho Công ty là VĐV Đặng Trọng Hà – Xí nghiệp Trắc địa Bản đồ 302, khởi đầu Đoàn Công ty thi đấu với đoàn Bạc Liêu rất có hiệu quả, ở 8 ván đầu tiên với tỷ số cách biệt 5 – 3 nhưng đến ván 11, đoàn bạc Liêu đã xoay chuyển tình thế dẫn trước 6 – 5 và nói lời tạm biệt với đoàn Công ty, giành quyền vào thi đấu bán kết. Theo đánh giá của đoàn Bạc Liêu thì Đoàn Công ty thi đấu khá tốt, nhưng theo tiết lộ của chính vận động viên Đặng Trọng Hà thì bên đoàn Bạc Liêu có một đôi mắt của một nữ vận động viên đã làm cho anh “lạc bóng”, không nhìn thấy bóng mà chỉ thấy đôi mắt của cô gái đấy…Quả thật anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân.
Trở lại nhà thi đấu Nguyễn Du, các vận động viên quyết liệt với những trận cầu lông. Những giọt mồ hôi cùng với những âm thanh hò hét cổ vũ đã làm cho nhà thi đấu nóng hẳn lên. So với hội thao năm trước, các đoàn đã có sự chọn lựa kỹ lưỡng hơn, đoàn Bình Dương, Đồng Nai đã đem đến cho khán giả những đường cầu đẹp mắt, nhanh lẹ và một tinh thần chiến đấu chưa bao giờ hay như thế ở các lần giải trước. Ở nội dung đôi nam, cả hai vận động viên của đoàn Bình Dương bị căng cơ, đau đớn, trận đấu phải dừng lại 10 phút. Đoàn Đồng Nai tưởng như nắm chắc phần thắng ở trận chung kết vì đối thủ nặng ký của mình đều bị đau, nhưng kết quả không như mong đợi của đoàn Đồng Nai, đoàn Bình Dương chỉ với một người còn di chuyển được với đôi chân đau buốt, người còn lại thì chỉ đứng chứ không thể di chuyển được, vậy mà họ đã chiến thắng một cách ngoạn mục với tỷ số 2 – 1 với bàn thắng cũng hết sức sít sao 22 – 20. Họ đã chiến thắng và cả sân vỡ oà vì vui sướng. Họ xứng đáng nhận được phần thưởng giải nhất.
Đoàn Công ty đã hết sức cố gắng, mồ hôi đã thấm đẫm chiếc áo của cặp vợ chồng vận động viên Lê Đăng Liệu - Phạm Thị Mỹ. Thi đấu để tranh hạng ba, đoàn Công ty gặp lại đoàn Bạc Liêu. Đôi vận động viên của đoàn Bạc Liêu trẻ hơn, khoẻ hơn, nhanh nhẹn hơn và các đường cầu hết sức tinh tế, nhưng đoàn Công ty đã thắng bởi sức mạnh của tình yêu và sự đồng điệu trong từng động tác mà đôi vợ chồng vận động viên này đã có được sau rất nhiều tháng ngày luyện tập. Sức mạnh của tình yêu quả thật là phi thường.
Trở lại sân bóng đá, những trận cầu cũng hết sức nảy lửa, cái nắng của An Giang đã làm cho những cầu thủ của chúng ta đen nhẻm và tiêu hao không ít sinh lực. Sau khi chiến thắng giòn giã đội Cà Mau với tỉ số 6 – 1 và đội Bạc Liêu 4 – 1, đội Công ty đã giành quyền vào thi đấu bán kết, nhưng các cầu thủ của chúng ta đã không qua được các cầu thủ của đội Bình Dương bởi họ quá mạnh, họ đã chiến thắng chúng ta với tỉ số 1 – 5, chúng ta đành nhận giải 3.
Sau một ngày thi đấu quyết liệt, chúng ta đã mang về ba giải: Giải nhất môn đẩy gậy, giải ba môn cầu lông và môn bóng đá. Cái thắng lợi của chúng ta lớn nhất là tinh thần đoàn kết và gây được cảm tình cho nhiều đội bạn vì những gì chúng ta đã thể hiện tại hội thao.
Ngày 17/6/07
Rời thành phố Long Xuyên, chúng tôi trở về Thành phố để bắt đầu cho những ngày làm việc mới. Cảm ơn Sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh An Giang, đặc biệt là anh Đại công tác tại phòng quản lý Đo đạc Bản đồ đã giúp chúng tôi biết được thêm nhiều về một vùng đất trù phú ở miền Tây Nam bộ của đất nước.
Trên đường về, chúng tôi tới thăm mộ cụ Nguyễn Sinh Sắc, thân phụ của Bác Hồ tại Đồng Tháp. Đây là một chuyến đi kết hợp mang tính giáo dục chính trị tư tưởng rất cao.
Chúng tôi cũng thầm tự hào mỗi khi qua một vùng đất mới, vì ở đó vẫn còn nhiều đồng nghiệp đang công tác tại đây đã, đang và sẽ hoàn thành nhiều công trình mới.
Tạm biệt hội thao, tạm biệt những người bạn mới, chúng tôi lại bắt đầu những ngày mới và hẹn rằng năm sau sẽ gặp nhau tranh tài tại Đồng Nai.
|