Phạm Hoài Vĩ
Chi nhánh Hà Nội
Xuân ấy xa quê bước lên đường
Tạm biệt xóm làng xa quê hương
Mang theo trong lòng bao nỗi nhớ
Bước vào đo Thuỷ chuẩn Trường Sơn.
Chiều ấy mưa xuân giăng khắp đồng
Ra đi lưu luyến mãi bến sông
Nhớ thương ai đó đang dừng bước
Thấm lệ chia ly đẫm khăn hồng.
Tàu đã vào ga rộn tiếng còi
Tôi còn mơ tưởng đến em tôi
Chắc hẳn giờ đây em còn thức
Gian phòng hạnh phúc sẽ đơn côi.
Xình xịch tàu đi trong bóng đêm
Làng xóm dần qua giấc êm đềm
Ai có biết chăng trên xe lửa
Bao điều nhung nhớ để trong tim.
Cuộc đời đo đạc như cánh chim
Bay khắp mọi nơi khắp mọi miền
Bước chân muôn nẻo luôn không nghỉ
Ngày tháng dần trôi cứ triền miên.
Thời tiết Tây nguyên khác quê tôi
Một năm đằng đẵng hai mùa thôi
Sáu tháng chọc trời không giọt nước
Sáu tháng đừng mong thấy mặt trời.
Một sáng mùa xuân đến Pei Y
Cửa khẩu biên cương có ngại chi
Đôi chân đo đạc không ngơi nghỉ
Bền bỉ yêu ngành ta quyết đi.
Xuân về bỗng nhớ quê nhà quá
Không thốt thành câu chợt thầm thì.
|